苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《元祐六年六月自杭州召还汶公馆我于东堂阅旧》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写花|写山|写人|写茶|写云|

半熟黄粱日未斜,玉堂阴合手栽花。

却寻三十年前味,未饭钟时已饭茶。

梦觉还惊屟响廊,故人来炷影前香。

鬓发白尽成何事,一帖空存老遂良。

(法贴中有褚遂良书云,即日,遂良须发尽白。

)尺一东来唤我归,衰年已迫故山期。

文章曹植今堪笑,却卷波澜入小诗。

拼音
yuán yòu liù nián liù yuè háng zhōu zhào hái wèn gōng guǎn dōng táng yuè jiù
[ [ sòng cháo ] ] shì
bàn shú huáng liáng wèi xié táng yīn shǒu zāi huā        què xún sān shí nián qián wèi wèi fàn zhōng shí fàn chá        mèng jiào hái jīng xiè xiǎng láng rén lái zhù yǐng qián xiāng        bìn bái jìn chéng shì tiē kōng cún lǎo suí liáng        tiē zhōng yǒu chǔ suí liáng shū yún suí liáng jìn bái        chǐ dōng lái huàn guī shuāi nián shān        wén zhāng cáo zhí jīn kān xiào què juàn lán xiǎo shī       
元祐六年六月自杭州召还汶公馆我于东堂阅旧注音
  • yuán
    yòu
    liù
    nián
    liù
    yuè
    háng
    zhōu
    zhào
    hái
    wèn
    gōng
    guǎn
    dōng
    táng
    yuè
    jiù
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • bàn
    shú
    huáng
    liáng
    wèi
    xié
    táng
    yīn
    shǒu
    zāi
    huā
    què
    xún
    sān
    shí
    nián
    qián
    wèi
    wèi
    fàn
    zhōng
    shí
    fàn
    chá
    mèng
    jiào
    hái
    jīng
    xiè
    xiǎng
    láng
    rén
    lái
    zhù
    yǐng
    qián
    xiāng
    bìn
    bái
    jìn
    chéng
    shì
    tiē
    kōng
    cún
    lǎo
    suí
    liáng
    tiē
    zhōng
    yǒu
    chǔ
    suí
    liáng
    shū
    yún
    suí
    liáng
    jìn
    bái
    chǐ
    dōng
    lái
    huàn
    guī
    shuāi
    nián
    shān
    wén
    zhāng
    cáo
    zhí
    jīn
    kān
    xiào
    què
    juàn
    lán
    xiǎo
    shī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1