李绅(772—846)汉族,亳州(今属安徽)人,生于乌程(今浙江湖州),长于润州无锡(今属江苏)。字公垂。27岁考中进士,补国子助教。与元稹、白居易交游甚密,他一生最闪光的部分在于诗歌,他是在文学史上产生过巨大影响的新乐府运动的参与者。作有《乐府新题》20首,已佚。著有《悯农》诗两首:“锄禾日当午,汗滴禾下土,谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。”脍灸人口,妇孺皆知,千古传诵。《全唐诗》存其诗四卷。
《真娘墓》
分享数: 61
朝代:唐朝 | 作者:李绅 | 类型:写雨|写风|写花|写草|

一株繁艳春城尽,双树慈门忍草生。

愁态自随风烛灭, 爱心难逐雨花轻。

黛消波月空蟾影,歌息梁尘有梵声。

还似钱塘苏小小,只应回首是卿卿。

拼音
zhēn niáng
[ [ táng cháo ] ] shēn
zhū fán yàn chūn chéng jìn , , shuāng shù mén rěn cǎo shēng       
chóu tài suí fēng zhú miè , ,        ài xīn nán zhú huā qīng       
dài xiāo yuè kōng chán yǐng , , liáng chén yǒu fàn shēng       
hái qián táng xiǎo xiǎo , , zhī yīng huí shǒu shì qīng qīng
真娘墓注音
  • zhēn
    niáng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    shēn
  • zhū
    fán
    yàn
    chūn
    chéng
    jìn
    ,
    ,
    shuāng
    shù
    mén
    rěn
    cǎo
    shēng
  • chóu
    tài
    suí
    fēng
    zhú
    miè
    ,
    ,
     
    ài
    xīn
    nán
    zhú
    huā
    qīng
  • dài
    xiāo
    yuè
    kōng
    chán
    yǐng
    ,
    ,
    liáng
    chén
    yǒu
    fàn
    shēng
  • hái
    qián
    táng
    xiǎo
    xiǎo
    ,
    ,
    zhī
    yīng
    huí
    shǒu
    shì
    qīng
    qīng
例句
理性的东西所以靠得住,正是由于它来源于感性,否则理性的东西就成了~。(毛泽东《实践论》)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们