苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《赠上天竺辩才师》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|抱负|写鱼|

南北一山门,上下两天竺。

中有老法师,瘦长如鹳鹄。

不知修何行,碧眼照山谷。

见之自清凉,洗尽烦恼毒。

坐令一都会,男女礼白足。

我有长头儿,角颊峙犀玉。

四岁不知行,抱负烦背腹。

师来为摩顶,起走趁奔鹿。

乃知戒律中,妙用谢羁束。

何必言《法华》,佯狂啖鱼肉。

拼音
zèng shàng tiān zhú biàn cái shī
[ [ sòng cháo ] ] shì
nán běi shān mén shàng xià liǎng tiān zhú        zhōng yǒu lǎo shī shòu zhǎng guàn        zhī xiū háng yǎn zhào shān        jiàn zhī qīng liáng jìn fán nǎo        zuò lìng dōu huì nán bái        yǒu zhǎng tóu ér jiǎo jiá zhì        suì zhī háng bào fán bèi        shī lái wéi dǐng zǒu chèn bēn 鹿        nǎi zhī jiè zhōng miào yòng xiè shù        yán huá yáng kuáng dàn ròu       
赠上天竺辩才师注音
  • zèng
    shàng
    tiān
    zhú
    biàn
    cái
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • nán
    běi
    shān
    mén
    shàng
    xià
    liǎng
    tiān
    zhú
    zhōng
    yǒu
    lǎo
    shī
    shòu
    zhǎng
    guàn
    zhī
    xiū
    háng
    yǎn
    zhào
    shān
    jiàn
    zhī
    qīng
    liáng
    jìn
    fán
    nǎo
    zuò
    lìng
    dōu
    huì
    nán
    bái
    yǒu
    zhǎng
    tóu
    ér
    jiǎo
    jiá
    zhì
    suì
    zhī
    háng
    bào
    fán
    bèi
    shī
    lái
    wéi
    dǐng
    zǒu
    chèn
    bēn
    鹿
    nǎi
    zhī
    jiè
    zhōng
    miào
    yòng
    xiè
    shù
    yán
    huá
    yáng
    kuáng
    dàn
    ròu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1