王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。
《八绝诗庶子泉》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写景|写山|写人|谪居|

物形固天造,物景不自胜。

泉乎未遇人,石罅徒流迸。

宫相政多暇,行乐蹑岩磴。

发蒙涨为溪,幽致兹焉盛。

唐贤大历後,峭壁刻名姓。

我来一何暮,今秋始乘兴。

山势环有缺,山门壶引柄。

户挹清泚姿,颇惬幽闲性。

味将春茗宜,光与晓岚暝。

架竹落僧厨,远声入清磬。

何当宿禅室,欹枕终夜听。

饮多病骨换,照久尘襟逈。

销尽谪居愁,无心治归艇。

拼音
jué shī shù quán
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
xíng tiān zào jǐng shèng        quán wèi rén shí xià liú bèng        gōng xiàng zhèng duō xiá háng niè yán dèng        méng zhǎng wéi yōu zhì yān shèng        táng xián hòu qiào míng xìng        lái jīn qiū shǐ chéng xìng        shān shì huán yǒu quē shān mén yǐn bǐng        qīng 姿 qiè yōu xián xìng        wèi jiāng chūn míng guāng xiǎo lán míng        jià zhú luò sēng chú yuǎn shēng qīng qìng        dāng xiǔ 宿 chán shì zhěn zhōng tīng        yǐn duō bìng huàn zhào jiǔ chén jīn jiǒng        xiāo jìn zhé chóu xīn zhì guī tǐng       
八绝诗庶子泉注音
  • jué
    shī
    shù
    quán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • xíng
    tiān
    zào
    jǐng
    shèng
    quán
    wèi
    rén
    shí
    xià
    liú
    bèng
    gōng
    xiàng
    zhèng
    duō
    xiá
    háng
    niè
    yán
    dèng
    méng
    zhǎng
    wéi
    yōu
    zhì
    yān
    shèng
    táng
    xián
    hòu
    qiào
    míng
    xìng
    lái
    jīn
    qiū
    shǐ
    chéng
    xìng
    shān
    shì
    huán
    yǒu
    quē
    shān
    mén
    yǐn
    bǐng
    qīng
    姿
    qiè
    yōu
    xián
    xìng
    wèi
    jiāng
    chūn
    míng
    guāng
    xiǎo
    lán
    míng
    jià
    zhú
    luò
    sēng
    chú
    yuǎn
    shēng
    qīng
    qìng
    dāng
    xiǔ
    宿
    chán
    shì
    zhěn
    zhōng
    tīng
    yǐn
    duō
    bìng
    huàn
    zhào
    jiǔ
    chén
    jīn
    jiǒng
    xiāo
    jìn
    zhé
    chóu
    xīn
    zhì
    guī
    tǐng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1