王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。

王禹偁其它作品精选

zuopinjingxuan

《八绝诗阳冰篆》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写山|写人|写云|

泠泠庶子泉,落落阳冰笔。

云气势崩垂,龙蛇互蟠屈。

峄山既劘灭,石鼓又缺失。

唯兹数十字,遒劲倚云窟。

模印徧华夷,流传耀缃帙。

书诚一艺尔,小道讵可忽。

乃知出人事,千古名不没。

拼音
jué shī yáng bīng zhuàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
líng líng shù quán luò luò yáng bīng        yún shì bēng chuí lóng shé pán        shān miè shí yòu quē shī        wéi shù shí qiú jìn yún        yìn pián huá liú chuán yào 耀 xiāng zhì        shū chéng ěr xiǎo dào        nǎi zhī chū rén shì qiān míng méi       
八绝诗阳冰篆注音
  • jué
    shī
    yáng
    bīng
    zhuàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • líng
    líng
    shù
    quán
    luò
    luò
    yáng
    bīng
    yún
    shì
    bēng
    chuí
    lóng
    shé
    pán
    shān
    miè
    shí
    yòu
    quē
    shī
    wéi
    shù
    shí
    qiú
    jìn
    yún
    yìn
    pián
    huá
    liú
    chuán
    yào
    耀
    xiāng
    zhì
    shū
    chéng
    ěr
    xiǎo
    dào
    nǎi
    zhī
    chū
    rén
    shì
    qiān
    míng
    méi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1