周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《次胡长彦司户韵为其生日寿长彦新授桂掾》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写花|写水|写人|写梅|

丁年笔力斡千钧,齿宿于今意转新。

樱伐广陵聊作赋,梅开桂岭定宜人。

暂从南极通冠冕,会向东方领缙绅。

菊有黄花潭有水,愿寻汉事寿佳辰。

拼音
zhǎng yàn yùn wéi shēng shòu 寿 zhǎng yàn xīn shòu guì yuàn
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
dīng nián qiān jun1 chǐ 齿 xiǔ 宿 jīn zhuǎn xīn        yīng guǎng 广 líng liáo zuò méi kāi guì lǐng dìng rén        zàn cóng nán tōng guàn miǎn huì xiàng dōng fāng lǐng jìn shēn        yǒu huáng huā tán yǒu shuǐ yuàn xún hàn shì shòu 寿 jiā chén       
次胡长彦司户韵为其生日寿长彦新授桂掾注音
  • zhǎng
    yàn
    yùn
    wéi
    shēng
    shòu
    寿
    zhǎng
    yàn
    xīn
    shòu
    guì
    yuàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • dīng
    nián
    qiān
    jun1
    chǐ
    齿
    xiǔ
    宿
    jīn
    zhuǎn
    xīn
    yīng
    guǎng
    广
    líng
    liáo
    zuò
    méi
    kāi
    guì
    lǐng
    dìng
    rén
    zàn
    cóng
    nán
    tōng
    guàn
    miǎn
    huì
    xiàng
    dōng
    fāng
    lǐng
    jìn
    shēn
    yǒu
    huáng
    huā
    tán
    yǒu
    shuǐ
    yuàn
    xún
    hàn
    shì
    shòu
    寿
    jiā
    chén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1