黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《两同心·巧笑眉颦》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写人|写云|

巧笑眉颦。

行步精神。

隐隐似、朝云行雨,弓弓样、罗袜生尘。

樽前见,玉槛雕笼,堪爱难亲。

自言家住天津。

生小从人。

恐舞罢、随风飞去,顾阿母、教窣珠裙。

从今去,唯愿银缸,莫照离尊。

拼音
liǎng tóng xīn · · qiǎo xiào méi pín
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qiǎo xiào méi pín        háng jīng shén        yǐn yǐn cháo yún háng gōng gōng yàng luó shēng chén        zūn qián jiàn kǎn diāo lóng kān ài nán qīn        yán jiā zhù tiān jīn        shēng xiǎo cóng rén        kǒng suí fēng fēi ā jiāo zhū qún        cóng jīn wéi yuàn yín gāng zhào zūn       
两同心·巧笑眉颦注音
  • liǎng
    tóng
    xīn
    ·
    ·
    qiǎo
    xiào
    méi
    pín
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • qiǎo
    xiào
    méi
    pín
    háng
    jīng
    shén
    yǐn
    yǐn
    cháo
    yún
    háng
    gōng
    gōng
    yàng
    luó
    shēng
    chén
    zūn
    qián
    jiàn
    kǎn
    diāo
    lóng
    kān
    ài
    nán
    qīn
    yán
    jiā
    zhù
    tiān
    jīn
    shēng
    xiǎo
    cóng
    rén
    kǒng
    suí
    fēng
    fēi
    ā
    jiāo
    zhū
    qún
    cóng
    jīn
    wéi
    yuàn
    yín
    gāng
    zhào
    zūn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1