苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《后省初成直宿呈子瞻二首》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写雨|写风|写花|写人|夜雨|写草|写云|

掖垣初盖斧斤张,栋宇犹闻松桂香。

江海蹔来俱野客,云霄并直愧花堂。

月明似与人烟远,风细微闻禁漏长。

谏草未成眠未稳,始知天上极清凉。

射策当年偶一时,对休夜雨失前期。

庐间还往无多地,梦里追寻亦自疑。

螭墨屡干朝已久,囊封希上出犹迟。

茅薝半破松筠老,归念萧然欲语谁。

拼音
hòu shěng chū chéng zhí xiǔ 宿 chéng zhān èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
yuán chū gài jīn zhāng dòng yóu wén sōng guì xiāng        jiāng hǎi zàn lái yún xiāo bìng zhí kuì huā táng        yuè míng rén yān yuǎn fēng wēi wén jìn lòu zhǎng        jiàn cǎo wèi chéng mián wèi wěn shǐ zhī tiān shàng qīng liáng        shè dāng nián ǒu shí duì xiū shī qián        jiān hái wǎng duō mèng zhuī xún        chī gàn cháo jiǔ náng fēng shàng chū yóu chí        máo zhān bàn sōng jun1 lǎo guī niàn xiāo rán shuí       
后省初成直宿呈子瞻二首注音
  • hòu
    shěng
    chū
    chéng
    zhí
    xiǔ
    宿
    chéng
    zhān
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • yuán
    chū
    gài
    jīn
    zhāng
    dòng
    yóu
    wén
    sōng
    guì
    xiāng
    jiāng
    hǎi
    zàn
    lái
    yún
    xiāo
    bìng
    zhí
    kuì
    huā
    táng
    yuè
    míng
    rén
    yān
    yuǎn
    fēng
    wēi
    wén
    jìn
    lòu
    zhǎng
    jiàn
    cǎo
    wèi
    chéng
    mián
    wèi
    wěn
    shǐ
    zhī
    tiān
    shàng
    qīng
    liáng
    shè
    dāng
    nián
    ǒu
    shí
    duì
    xiū
    shī
    qián
    jiān
    hái
    wǎng
    duō
    mèng
    zhuī
    xún
    chī
    gàn
    cháo
    jiǔ
    náng
    fēng
    shàng
    chū
    yóu
    chí
    máo
    zhān
    bàn
    sōng
    jun1
    lǎo
    guī
    niàn
    xiāo
    rán
    shuí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1