宋濂(1310—1381)字景濂,号潜溪,别号玄真子、玄真道士、玄真遁叟。汉族,浦江(今浙江浦江县)人,元末明初文学家,曾被明太祖朱元璋誉为“开国文臣之首”,学者称太史公。宋濂与高启、刘基并称为“明初诗文三大家”。他因长孙宋慎牵连胡惟庸党案而被流放茂州,途中病死于夔州。他的代表作品有《送东阳马生序》、《朱元璋奉天讨元北伐檄文》等。
《和胡古愚拟宫体》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:宋濂 | 类型:写风|写花|写人|写云|

天上多春色,人间迥不同。

花翻鳷鹊殿,莺过建章宫。

云旂鸾被影,月扇雉含风。

遥瞻翠华近,红日照盘龙。

拼音
gōng
[ [ míng cháo ] ] sòng lián
tiān shàng duō chūn rén jiān jiǒng tóng        huā fān zhī què diàn 殿 yīng guò jiàn zhāng gōng        yún luán bèi yǐng yuè shàn zhì hán fēng        yáo zhān cuì huá jìn hóng zhào pán lóng       
和胡古愚拟宫体注音
  • gōng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    sòng
    lián
  • tiān
    shàng
    duō
    chūn
    rén
    jiān
    jiǒng
    tóng
    huā
    fān
    zhī
    què
    diàn
    殿
    yīng
    guò
    jiàn
    zhāng
    gōng
    yún
    luán
    bèi
    yǐng
    yuè
    shàn
    zhì
    hán
    fēng
    yáo
    zhān
    cuì
    huá
    jìn
    hóng
    zhào
    pán
    lóng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1