梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《次韵和吴季野游山寺登望文脊山》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:山水|写山|写水|写鸟|写草|写云|

楚客好山水,五月上亭峰。

峰顶望文脊,草树皆有容。

身既近猿鸟,心欲追乔松。

石壁出云背,苔磴千万重。

下视霹雳飞。

忽起枯株龙。

却还僧居宿,暮践樵子踪。

作诗留粉墙,削藁为我封。

美璞世未识,独令和氏逢。

拼音
yùn yóu shān dēng wàng wén shān
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
chǔ hǎo shān shuǐ yuè shàng tíng fēng        fēng dǐng wàng wén cǎo shù jiē yǒu róng        shēn jìn yuán niǎo xīn zhuī qiáo sōng        shí chū yún bèi tái dèng qiān wàn zhòng        xià shì fēi        zhū lóng        què hái sēng xiǔ 宿 jiàn qiáo zōng        zuò shī liú fěn qiáng xuē gǎo wéi fēng        měi shì wèi shí lìng shì féng       
次韵和吴季野游山寺登望文脊山注音
  • yùn
    yóu
    shān
    dēng
    wàng
    wén
    shān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • chǔ
    hǎo
    shān
    shuǐ
    yuè
    shàng
    tíng
    fēng
    fēng
    dǐng
    wàng
    wén
    cǎo
    shù
    jiē
    yǒu
    róng
    shēn
    jìn
    yuán
    niǎo
    xīn
    zhuī
    qiáo
    sōng
    shí
    chū
    yún
    bèi
    tái
    dèng
    qiān
    wàn
    zhòng
    xià
    shì
    fēi
    zhū
    lóng
    què
    hái
    sēng
    xiǔ
    宿
    jiàn
    qiáo
    zōng
    zuò
    shī
    liú
    fěn
    qiáng
    xuē
    gǎo
    wéi
    fēng
    měi
    shì
    wèi
    shí
    lìng
    shì
    féng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1