黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵外舅喜王正仲三丈奉诏祷南岳回至襄阳舍》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写花|写鸟|

汉上思见庞德公,别来悲叹事无穷。

声名藉甚漫前日,须鬓索然成老翁。

家酿已随刻漏下,园花更开三四红。

相逢不饮未为得,听取百鸟啼匆匆。

拼音
yùn wài jiù wáng zhèng zhòng sān zhàng fèng zhào dǎo nán yuè huí zhì xiāng yáng shě
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
hàn shàng jiàn páng gōng bié lái bēi tàn shì qióng        shēng míng jiè shèn màn qián bìn suǒ rán chéng lǎo wēng        jiā niàng suí lòu xià yuán huā gèng kāi sān hóng        xiàng féng yǐn wèi wéi tīng bǎi niǎo cōng cōng       
次韵外舅喜王正仲三丈奉诏祷南岳回至襄阳舍注音
  • yùn
    wài
    jiù
    wáng
    zhèng
    zhòng
    sān
    zhàng
    fèng
    zhào
    dǎo
    nán
    yuè
    huí
    zhì
    xiāng
    yáng
    shě
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • hàn
    shàng
    jiàn
    páng
    gōng
    bié
    lái
    bēi
    tàn
    shì
    qióng
    shēng
    míng
    jiè
    shèn
    màn
    qián
    bìn
    suǒ
    rán
    chéng
    lǎo
    wēng
    jiā
    niàng
    suí
    lòu
    xià
    yuán
    huā
    gèng
    kāi
    sān
    hóng
    xiàng
    féng
    yǐn
    wèi
    wéi
    tīng
    bǎi
    niǎo
    cōng
    cōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1