苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《次韵子瞻赋雪二首》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写雪|写风|写花|写山|写云|写酒|

麦苗出土正纤纤,春早寒官令尚严。

云覆南山初半岭,风干东海旧盐。

来时瞬息平吞野,积久欹危欲败檐。

强付酒樽判醉熟,更寻诗句斗新尖。

点缀偏工乱鹄鸦,淹留亦解恼船车。

乘春已觉矜余力,骋巧时能作细花。

僵雁堕鸱谁得罪,败墙破屋若为家。

天公爱物遥怜汝,应是门前守夜叉。

〈是岁京师雪尤甚,鸱鸢冻死如积。

拼音
yùn zhān xuě èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
mài miáo chū zhèng xiān xiān chūn zǎo hán guān lìng shàng yán        yún nán shān chū bàn lǐng fēng gàn dōng hǎi jiù yán        lái shí shùn píng tūn jiǔ wēi bài yán        qiáng jiǔ zūn pàn zuì shú gèng xún shī dòu xīn jiān        diǎn zhuì piān gōng luàn yān liú jiě nǎo chuán chē        chéng chūn jiào jīn chěng qiǎo shí néng zuò huā        jiāng yàn duò chī shuí zuì bài qiáng ruò wéi jiā        tiān gōng ài yáo lián yīng shì mén qián shǒu chā        shì suì jīng shī xuě yóu shèn chī yuān dòng       
次韵子瞻赋雪二首注音
  • yùn
    zhān
    xuě
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • mài
    miáo
    chū
    zhèng
    xiān
    xiān
    chūn
    zǎo
    hán
    guān
    lìng
    shàng
    yán
    yún
    nán
    shān
    chū
    bàn
    lǐng
    fēng
    gàn
    dōng
    hǎi
    jiù
    yán
    lái
    shí
    shùn
    píng
    tūn
    jiǔ
    wēi
    bài
    yán
    qiáng
    jiǔ
    zūn
    pàn
    zuì
    shú
    gèng
    xún
    shī
    dòu
    xīn
    jiān
    diǎn
    zhuì
    piān
    gōng
    luàn
    yān
    liú
    jiě
    nǎo
    chuán
    chē
    chéng
    chūn
    jiào
    jīn
    chěng
    qiǎo
    shí
    néng
    zuò
    huā
    jiāng
    yàn
    duò
    chī
    shuí
    zuì
    bài
    qiáng
    ruò
    wéi
    jiā
    tiān
    gōng
    ài
    yáo
    lián
    yīng
    shì
    mén
    qián
    shǒu
    chā
    shì
    suì
    jīng
    shī
    xuě
    yóu
    shèn
    chī
    yuān
    dòng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1