黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《次韵答和甫卢泉水三首·零》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写水|

卢泉之木百尺长,下荫泉色如木苍。

蘋风荷雨洒面凉,倒影摇荡天沧浪。

网登锦鳞蒲荇香,何以贯之柳与杨。

古来希价入咸阳,贪功害能相中伤。

君今已出纷争外,但思烟波春渺茫。

奉亲安乐一杯水,卢泉之滨可忘死。

拼音
yùn quán shuǐ sān shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
quán zhī bǎi chǐ zhǎng xià yīn quán cāng        pín fēng miàn liáng dǎo yǐng yáo dàng tiān cāng làng        wǎng dēng jǐn lín xìng xiāng guàn zhī liǔ yáng        lái jià xián yáng tān gōng hài néng xiàng zhōng shāng        jun1 jīn chū fēn zhēng wài dàn yān chūn miǎo máng        fèng qīn ān bēi shuǐ quán zhī bīn wàng       
次韵答和甫卢泉水三首·零注音
  • yùn
    quán
    shuǐ
    sān
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • quán
    zhī
    bǎi
    chǐ
    zhǎng
    xià
    yīn
    quán
    cāng
    pín
    fēng
    miàn
    liáng
    dǎo
    yǐng
    yáo
    dàng
    tiān
    cāng
    làng
    wǎng
    dēng
    jǐn
    lín
    xìng
    xiāng
    guàn
    zhī
    liǔ
    yáng
    lái
    jià
    xián
    yáng
    tān
    gōng
    hài
    néng
    xiàng
    zhōng
    shāng
    jun1
    jīn
    chū
    fēn
    zhēng
    wài
    dàn
    yān
    chūn
    miǎo
    máng
    fèng
    qīn
    ān
    bēi
    shuǐ
    quán
    zhī
    bīn
    wàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1