苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《次韵答王巩》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写雨|襟怀|写云|

君家当盛时,画戟拥朱户。

中书十八年,清明日方午。

形容画云阁,功业载盟府。

中庭三槐在,遗迹百世睹。

子孙尽豪俊,岂类世寒寠。

胡为久邅厄,黾勉受侵侮。

往来两都间,奔走未安土。

愿言解缨绂,归去事农圃。

嘉禾根未拔,且忍俟甘雨。

拂衣走东皋,此说吾不取。

聊复放襟怀,清谈对僧麈。

躬耕未可言,知田顾乃父。

拼音
yùn wáng gǒng
[ [ sòng cháo ] ] zhé
jun1 jiā dāng shèng shí huà yōng zhū        zhōng shū shí nián qīng míng fāng        xíng róng huà yún gōng zǎi méng        zhōng tíng sān huái zài bǎi shì        sūn jìn háo jun4 lèi shì hán        wéi jiǔ zhān è miǎn miǎn shòu qīn        wǎng lái liǎng dōu jiān bēn zǒu wèi ān        yuàn yán jiě yīng guī shì nóng        jiā gēn wèi qiě rěn gān        zǒu dōng gāo shuō        liáo fàng jīn huái 怀 qīng tán duì sēng zhǔ        gōng gēng wèi yán zhī tián nǎi       
次韵答王巩注音
  • yùn
    wáng
    gǒng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • jun1
    jiā
    dāng
    shèng
    shí
    huà
    yōng
    zhū
    zhōng
    shū
    shí
    nián
    qīng
    míng
    fāng
    xíng
    róng
    huà
    yún
    gōng
    zǎi
    méng
    zhōng
    tíng
    sān
    huái
    zài
    bǎi
    shì
    sūn
    jìn
    háo
    jun4
    lèi
    shì
    hán
    wéi
    jiǔ
    zhān
    è
    miǎn
    miǎn
    shòu
    qīn
    wǎng
    lái
    liǎng
    dōu
    jiān
    bēn
    zǒu
    wèi
    ān
    yuàn
    yán
    jiě
    yīng
    guī
    shì
    nóng
    jiā
    gēn
    wèi
    qiě
    rěn
    gān
    zǒu
    dōng
    gāo
    shuō
    liáo
    fàng
    jīn
    huái
    怀
    qīng
    tán
    duì
    sēng
    zhǔ
    gōng
    gēng
    wèi
    yán
    zhī
    tián
    nǎi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1