黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《洞仙歌·月中丹桂》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写山|写人|写湖|写草|写云|

月中丹桂,自风霜难老。

阅尽人间盛衰草。

望中秋、才有几日,十分圆,霾风雨,云表常如永昼。

不得文章力,白首防秋,谁念云中上功守。

正注意,得人雄,静扫河山,应难纵、五湖归棹。

问持节冯唐几时来,看再策勋名,印窠如斗。

拼音
dòng xiān · · yuè zhōng dān guì
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
yuè zhōng dān guì fēng shuāng nán lǎo        yuè jìn rén jiān shèng shuāi cǎo        wàng zhōng qiū cái yǒu shí fèn yuán mái fēng yún biǎo cháng yǒng zhòu        wén zhāng bái shǒu fáng qiū shuí niàn yún zhōng shàng gōng shǒu        zhèng zhù rén xióng jìng sǎo shān yīng nán zòng guī zhào        wèn chí jiē féng táng shí lái kàn zài xūn míng yìn dòu       
洞仙歌·月中丹桂注音
  • dòng
    xiān
    ·
    ·
    yuè
    zhōng
    dān
    guì
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • yuè
    zhōng
    dān
    guì
    fēng
    shuāng
    nán
    lǎo
    yuè
    jìn
    rén
    jiān
    shèng
    shuāi
    cǎo
    wàng
    zhōng
    qiū
    cái
    yǒu
    shí
    fèn
    yuán
    mái
    fēng
    yún
    biǎo
    cháng
    yǒng
    zhòu
    wén
    zhāng
    bái
    shǒu
    fáng
    qiū
    shuí
    niàn
    yún
    zhōng
    shàng
    gōng
    shǒu
    zhèng
    zhù
    rén
    xióng
    jìng
    sǎo
    shān
    yīng
    nán
    zòng
    guī
    zhào
    wèn
    chí
    jiē
    féng
    táng
    shí
    lái
    kàn
    zài
    xūn
    míng
    yìn
    dòu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1