叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《会昌观小集呈坐上诸文友》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写山|写草|写云|

兹邦异气侯,十月阳屡暴。

清霜云几何,累日困袢燠。

病羸谙冷暖,衣屨迷单复。

上印自悬车,来谂蒙击毂。

东池属草创,斤斧声未缩。

野蔓翳前庭,中函数株菊。

呼锄不受柄,善恶忧两覆。

宾筵煨苦蓣,怜我岁不熟。

诸豪蔼时彦,灵美竞龟玉。

学山留一尘,到海空百渎。

惭无歌舞伴,漫有鍼石勗。

意阑各东西,微月耿疎木。

拼音
huì chāng guān xiǎo chéng zuò shàng zhū wén yǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
bāng hóu shí yuè yáng bào        qīng shuāng yún lèi kùn pàn        bìng léi ān lěng nuǎn dān        shàng yìn xuán chē lái shěn méng        dōng chí shǔ cǎo chuàng jīn shēng wèi suō        màn qián tíng zhōng hán shù zhū        chú shòu bǐng shàn è yōu liǎng        bīn yàn wēi lián suì shú        zhū háo ǎi shí yàn líng měi jìng guī        xué shān liú chén dào hǎi kōng bǎi        cán bàn màn yǒu qián shí        lán dōng 西 wēi yuè gěng shū       
会昌观小集呈坐上诸文友注音
  • huì
    chāng
    guān
    xiǎo
    chéng
    zuò
    shàng
    zhū
    wén
    yǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • bāng
    hóu
    shí
    yuè
    yáng
    bào
    qīng
    shuāng
    yún
    lèi
    kùn
    pàn
    bìng
    léi
    ān
    lěng
    nuǎn
    dān
    shàng
    yìn
    xuán
    chē
    lái
    shěn
    méng
    dōng
    chí
    shǔ
    cǎo
    chuàng
    jīn
    shēng
    wèi
    suō
    màn
    qián
    tíng
    zhōng
    hán
    shù
    zhū
    chú
    shòu
    bǐng
    shàn
    è
    yōu
    liǎng
    bīn
    yàn
    wēi
    lián
    suì
    shú
    zhū
    háo
    ǎi
    shí
    yàn
    líng
    měi
    jìng
    guī
    xué
    shān
    liú
    chén
    dào
    hǎi
    kōng
    bǎi
    cán
    bàn
    màn
    yǒu
    qián
    shí
    lán
    dōng
    西
    wēi
    yuè
    gěng
    shū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1