shāng
伤
chūn
春
sì
四
shǒu
首
·
·
yī
一
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
zhāng
张
lěi
耒
gāo
高
lóu
楼
chūn
春
zhòu
昼
dú
独
jīng
惊
xīn
心
,
,
bái
白
rì
日
xián
闲
yún
云
yì
亦
zì
自
yīn
阴
。
。
fēng
风
yǔ
雨
cuī
催
huā
花
huā
花
yǐ
已
jìn
尽
,
,
hàn
汉
chéng
城
xīn
新
lǜ
绿
luàn
乱
míng
鸣
qín
禽
。
。