wǎn
晚
dēng
登
lóng
龙
mén
门
yì
驿
lóu
楼
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
xǔ
许
hún
浑
yú
鱼
lóng
龙
duō
多
chù
处
záo
凿
mén
门
kāi
开
,
,
wàn
万
gǔ
古
rén
人
zhī
知
xià
夏
yǔ
禹
cái
材
。
。
qīng
青
zhàng
嶂
yuǎn
远
fèn
分
cóng
从
dì
地
duàn
断
,
,
hóng
洪
liú
流
gāo
高
xiè
泻
zì
自
tiān
天
lái
来
。
。
fēng
风
yún
云
yǒu
有
lù
路
jiē
皆
shāo
烧
wěi
尾
,
,
bō
波
làng
浪
wú
无
chéng
程
jìn
尽
pù
曝
sāi
腮
。
。
xīn
心
gǎn
感
yīng
膺
mén
门
shēn
身
guò
过
cǐ
此
,
,
wǎn
晚
shān
山
qiū
秋
shù
树
dú
独
pái
徘
huái
徊
。
。