汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。
《出自蓟门行》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:汪元量 | 类型:写风|写马|写人|写草|

出自蓟门行,行行望天北。

何处愁杀人,黑风走沙石。

华裾者谁子,意气万人敌。

金鞍鞁白马,马奋飞虎生翼。

书生尔何为,不草相如檄。

徒有经济心,壮年已斑白。

拼音
chū mén háng
[ [ sòng cháo ] ] wāng yuán liàng
chū mén háng háng háng wàng tiān běi        chù chóu shā rén hēi fēng zǒu shā shí        huá zhě shuí wàn rén        jīn ān bài bái fèn fēi shēng        shū shēng ěr wéi cǎo xiàng        yǒu jīng xīn zhuàng nián bān bái       
出自蓟门行注音
  • chū
    mén
    háng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wāng
    yuán
    liàng
  • chū
    mén
    háng
    háng
    háng
    wàng
    tiān
    běi
    chù
    chóu
    shā
    rén
    hēi
    fēng
    zǒu
    shā
    shí
    huá
    zhě
    shuí
    wàn
    rén
    jīn
    ān
    bài
    bái
    fèn
    fēi
    shēng
    shū
    shēng
    ěr
    wéi
    cǎo
    xiàng
    yǒu
    jīng
    xīn
    zhuàng
    nián
    bān
    bái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1