梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《十一日垂拱殿起居闻南捷》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写雪|写马|写人|写鱼|

二月雪飞鸡狗狂,锦衣走马回大梁。

入奏邕州破蛮贼,绛袍玉座开明堂。

腰佩金鱼服金带,榻前拜跪称圣皇。

一朝严气变和气,初令漏泄飞四方。

将军曰青才且武,先斩逗挠兵後强。

从来儒帅空卖舌,未到已愁茆叶黄。

徘徊岭下自称疾,诏书切责仍勉当。

因人成功喜受赏,亲戚便拟封侯王。

昔日苦病今不病,铜鼓弃掷无镖枪。

拼音
shí chuí gǒng diàn 殿 wén nán jié
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
èr yuè xuě fēi gǒu kuáng jǐn zǒu huí liáng        zòu yōng zhōu mán zéi jiàng páo zuò kāi míng táng        yāo pèi jīn jīn dài qián bài guì chēng shèng huáng        cháo yán biàn chū lìng lòu xiè fēi fāng        jiāng jun1 yuē qīng cái qiě xiān zhǎn dòu náo bīng hòu qiáng        cóng lái shuài kōng mài shé wèi dào chóu máo huáng        pái huái lǐng xià chēng zhào shū qiē réng miǎn dāng        yīn rén chéng gōng shòu shǎng qīn biàn 便 fēng hóu wáng        bìng jīn bìng tóng zhì biāo qiāng       
十一日垂拱殿起居闻南捷注音
  • shí
    chuí
    gǒng
    diàn
    殿
    wén
    nán
    jié
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • èr
    yuè
    xuě
    fēi
    gǒu
    kuáng
    jǐn
    zǒu
    huí
    liáng
    zòu
    yōng
    zhōu
    mán
    zéi
    jiàng
    páo
    zuò
    kāi
    míng
    táng
    yāo
    pèi
    jīn
    jīn
    dài
    qián
    bài
    guì
    chēng
    shèng
    huáng
    cháo
    yán
    biàn
    chū
    lìng
    lòu
    xiè
    fēi
    fāng
    jiāng
    jun1
    yuē
    qīng
    cái
    qiě
    xiān
    zhǎn
    dòu
    náo
    bīng
    hòu
    qiáng
    cóng
    lái
    shuài
    kōng
    mài
    shé
    wèi
    dào
    chóu
    máo
    huáng
    pái
    huái
    lǐng
    xià
    chēng
    zhào
    shū
    qiē
    réng
    miǎn
    dāng
    yīn
    rén
    chéng
    gōng
    shòu
    shǎng
    qīn
    biàn
    便
    fēng
    hóu
    wáng
    bìng
    jīn
    bìng
    tóng
    zhì
    biāo
    qiāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1