黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《十月十三日泊舟白沙江口》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写水|写鸟|写人|月下|

岸江倚帆樯,已专北风权。

飞霜挟月下,百笮直如弦。

绿水去清夜,黄芦摇白烟。

篙人持更柝,相语闻并船。

平生濯缨心,鸥鸟共忘年。

风吹落尘网,岁星奔回旋。

险艰自得力,细故可弃捐。

至今梦汹汹,呼禹济广川。

拼音
shí yuè shí sān zhōu bái shā jiāng kǒu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
àn jiāng fān qiáng zhuān běi fēng quán        fēi shuāng jiā yuè xià bǎi zhí xián        绿 shuǐ qīng huáng yáo bái yān        gāo rén chí gèng tuò xiàng wén bìng chuán        píng shēng zhuó yīng xīn ōu niǎo gòng wàng nián        fēng chuī luò chén wǎng suì xīng bēn huí xuán        xiǎn jiān juān        zhì jīn mèng xiōng xiōng guǎng 广 chuān       
十月十三日泊舟白沙江口注音
  • shí
    yuè
    shí
    sān
    zhōu
    bái
    shā
    jiāng
    kǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • àn
    jiāng
    fān
    qiáng
    zhuān
    běi
    fēng
    quán
    fēi
    shuāng
    jiā
    yuè
    xià
    bǎi
    zhí
    xián
    绿
    shuǐ
    qīng
    huáng
    yáo
    bái
    yān
    gāo
    rén
    chí
    gèng
    tuò
    xiàng
    wén
    bìng
    chuán
    píng
    shēng
    zhuó
    yīng
    xīn
    ōu
    niǎo
    gòng
    wàng
    nián
    fēng
    chuī
    luò
    chén
    wǎng
    suì
    xīng
    bēn
    huí
    xuán
    xiǎn
    jiān
    juān
    zhì
    jīn
    mèng
    xiōng
    xiōng
    guǎng
    广
    chuān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1