曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。
《升天行》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写山|写人|写云|

上智保冲淡,练气固形质。

精神藏杳冥,独照出寂默。

三气俱混同,求死不复得。

其次崇真功,立言与立德。

轩后御飞龙,旌幢焕晴碧。

杨许奉丹书,凌空佐天职。

董奉乘云舆,秦女跨文翼。

茅山与荆山,遗踪宛如昔。

旌阳与刘安,鸡犬翔真域。

清虚王陵孙,巍巍膺九锡。

云表鸣箫笳,仗卫严霄极。

即事非荒唐,粲然若白黑。

挥手谢时人,缑山有仙迹。

拼音
shēng tiān háng
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
shàng zhì bǎo chōng dàn liàn xíng zhì        jīng shén cáng yǎo míng zhào chū        sān hún tóng qiú        chóng zhēn gōng yán        xuān hòu fēi lóng jīng zhuàng huàn qíng        yáng fèng dān shū líng kōng zuǒ tiān zhí        dǒng fèng chéng yún qín kuà wén        máo shān jīng shān zōng wǎn        jīng yáng liú ān quǎn xiáng zhēn        qīng wáng líng sūn wēi wēi yīng jiǔ        yún biǎo míng xiāo jiā zhàng wèi yán xiāo        shì fēi huāng táng càn rán ruò bái hēi        huī shǒu xiè shí rén gōu shān yǒu xiān       
升天行注音
  • shēng
    tiān
    háng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • shàng
    zhì
    bǎo
    chōng
    dàn
    liàn
    xíng
    zhì
    jīng
    shén
    cáng
    yǎo
    míng
    zhào
    chū
    sān
    hún
    tóng
    qiú
    chóng
    zhēn
    gōng
    yán
    xuān
    hòu
    fēi
    lóng
    jīng
    zhuàng
    huàn
    qíng
    yáng
    fèng
    dān
    shū
    líng
    kōng
    zuǒ
    tiān
    zhí
    dǒng
    fèng
    chéng
    yún
    qín
    kuà
    wén
    máo
    shān
    jīng
    shān
    zōng
    wǎn
    jīng
    yáng
    liú
    ān
    quǎn
    xiáng
    zhēn
    qīng
    wáng
    líng
    sūn
    wēi
    wēi
    yīng
    jiǔ
    yún
    biǎo
    míng
    xiāo
    jiā
    zhàng
    wèi
    yán
    xiāo
    shì
    fēi
    huāng
    táng
    càn
    rán
    ruò
    bái
    hēi
    huī
    shǒu
    xiè
    shí
    rén
    gōu
    shān
    yǒu
    xiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1