黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《南山罗汉赞十六首·十二》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写水|

佛光影中大杜多,八万细行灭尘劳。

爱护有情如眼目,胡奴来供滤水囊。

手持白拂起清风,奉持所闻佛直指。

小根魔子欲横戈,弓折箭尽皆消霣。

拼音
nán shān luó hàn zàn shí liù shǒu · · shí èr
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
guāng yǐng zhōng duō wàn háng miè chén láo        ài yǒu qíng yǎn lái gòng shuǐ náng        shǒu chí bái qīng fēng fèng chí suǒ wén zhí zhǐ        xiǎo gēn héng gōng shé jiàn jìn jiē xiāo yǔn       
南山罗汉赞十六首·十二注音
  • nán
    shān
    luó
    hàn
    zàn
    shí
    liù
    shǒu
    ·
    ·
    shí
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • guāng
    yǐng
    zhōng
    duō
    wàn
    háng
    miè
    chén
    láo
    ài
    yǒu
    qíng
    yǎn
    lái
    gòng
    shuǐ
    náng
    shǒu
    chí
    bái
    qīng
    fēng
    fèng
    chí
    suǒ
    wén
    zhí
    zhǐ
    xiǎo
    gēn
    héng
    gōng
    shé
    jiàn
    jìn
    jiē
    xiāo
    yǔn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1