李群玉(808~862),字文山,唐代澧州人。澧县仙眠洲有古迹“水竹居”,旧志记为“李群玉读书处”。李群玉极有诗才,他“居住沅湘,崇师屈宋”,诗写得十分好。《湖南通志·李群玉传》称其诗“诗笔妍丽,才力遒健”。关于他的生平,据《全唐诗·李群玉小传》载,早年杜牧游澧时,劝他参加科举考试,并作诗《送李群玉赴举》,.但他“一上而止”。后来,宰相裴休视察湖南,郑重邀请李群玉再作诗词。他“徒步负琴,远至辇下”,进京向皇帝奉献自己的诗歌“三百篇”。唐宣宗“遍览”其诗,称赞“所进诗歌,异常高雅”,并赐以“锦彩器物”,“授弘文馆校书郎”。三年后辞官回归故里,死后追赐进士及第。

李群玉其它作品精选

zuopinjingxuan

《伤思》
分享数:76
朝代: 唐朝 | 作者:李群玉 | 类型:写风|写水|写人|

八月白露浓,芙蓉抱香死。

红枯金粉堕,寥落寒塘水。

西风团叶下,叠縠参差起。

不见棹歌人,空垂绿房子。

拼音
shāng
[ [ táng cháo ] ] qún
yuè bái nóng , , róng bào xiāng       
hóng jīn fěn duò , , liáo luò hán táng shuǐ       
西 fēng tuán xià , , dié cān chà       
jiàn zhào rén , , kōng chuí 绿 fáng
伤思注音
  • shāng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    qún
  • yuè
    bái
    nóng
    ,
    ,
    róng
    bào
    xiāng
  • hóng
    jīn
    fěn
    duò
    ,
    ,
    liáo
    luò
    hán
    táng
    shuǐ
  • 西
    fēng
    tuán
    xià
    ,
    ,
    dié
    cān
    chà
  • jiàn
    zhào
    rén
    ,
    ,
    kōng
    chuí
    绿
    fáng
例句
座间谈笑风声,不觉已是~。 ★《卓越的科学家竺可桢》

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1