温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠其它作品精选

zuopinjingxuan

《夜宴谣》
分享数: 103
朝代:唐朝 | 作者:温庭筠 | 类型:写雪|写风|写花|写山|写水|

长钗坠发双蜻蜓,碧尽山斜开画屏。

虬须公子五侯客, 一饮千钟如建瓴。

鸾咽姹唱圆无节,眉敛湘烟袖回雪。

清夜恩情四座同,莫令沟水东西别。

亭亭蜡泪香珠残, 暗露晓风罗幕寒。

飘飖戟带俨相次,二十四枝龙画竿。

裂管萦弦共繁曲,芳樽细浪倾春醁.高楼客散杏花多, 脉脉新蟾如瞪目。

拼音
yàn yáo
[ [ táng cháo ] ] wēn tíng jun1
zhǎng chāi zhuì shuāng qīng tíng , , jìn shān xié kāi huà píng       
qiú gōng hóu , ,        yǐn qiān zhōng jiàn líng       
luán yān chà chàng yuán jiē , , méi liǎn xiāng yān xiù huí xuě       
qīng ēn qíng zuò tóng , , lìng gōu shuǐ dōng 西 bié       
tíng tíng lèi xiāng zhū cán , ,        àn xiǎo fēng luó hán       
piāo yáo dài yǎn xiàng , , èr shí zhī lóng huà gān 竿       
liè guǎn yíng xián gòng fán , , fāng zūn làng qīng chūn . . gāo lóu sàn xìng huā duō , ,        xīn chán dèng
夜宴谣注音
  • yàn
    yáo
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wēn
    tíng
    jun1
  • zhǎng
    chāi
    zhuì
    shuāng
    qīng
    tíng
    ,
    ,
    jìn
    shān
    xié
    kāi
    huà
    píng
  • qiú
    gōng
    hóu
    ,
    ,
     
    yǐn
    qiān
    zhōng
    jiàn
    líng
  • luán
    yān
    chà
    chàng
    yuán
    jiē
    ,
    ,
    méi
    liǎn
    xiāng
    yān
    xiù
    huí
    xuě
  • qīng
    ēn
    qíng
    zuò
    tóng
    ,
    ,
    lìng
    gōu
    shuǐ
    dōng
    西
    bié
  • tíng
    tíng
    lèi
    xiāng
    zhū
    cán
    ,
    ,
     
    àn
    xiǎo
    fēng
    luó
    hán
  • piāo
    yáo
    dài
    yǎn
    xiàng
    ,
    ,
    èr
    shí
    zhī
    lóng
    huà
    gān
    竿
  • liè
    guǎn
    yíng
    xián
    gòng
    fán
    ,
    ,
    fāng
    zūn
    làng
    qīng
    chūn
    .
    .
    gāo
    lóu
    sàn
    xìng
    huā
    duō
    ,
    ,
     
    xīn
    chán
    dèng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们