(1087—1154)宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。
《周秀实以近多读书少对棋有诗及之因以寄》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:王洋 | 类型:

识情变易须臾期,躁动为得安无为。

幽思伤神静生苦,游艺且复招僧棋。

棋中趣味变何有,胜负纷纷翻覆手。

分排事外杂窥图,得失会中分好丑。

要须忘年在书史,不出空斋见千里。

昏尘积习要揩磨,晚学未应谈至理。

终当谢遣惠子琴,不挂一弦存五音。

日捐其半思虑尽,此道孰知无古今。

拼音
zhōu xiù shí jìn duō shū shǎo duì yǒu shī zhī yīn
[ [ sòng cháo ] ] wáng yáng
shí qíng biàn zào dòng wéi ān wéi        yōu shāng shén jìng shēng yóu qiě zhāo sēng        zhōng wèi biàn yǒu shèng fēn fēn fān shǒu        fèn pái shì wài kuī shī huì zhōng fèn hǎo chǒu        yào wàng nián zài shū shǐ chū kōng zhāi jiàn qiān        hūn chén yào kāi wǎn xué wèi yīng tán zhì        zhōng dāng xiè qiǎn huì qín guà xián cún yīn        juān bàn jìn dào shú zhī jīn       
周秀实以近多读书少对棋有诗及之因以寄注音
  • zhōu
    xiù
    shí
    jìn
    duō
    shū
    shǎo
    duì
    yǒu
    shī
    zhī
    yīn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    yáng
  • shí
    qíng
    biàn
    zào
    dòng
    wéi
    ān
    wéi
    yōu
    shāng
    shén
    jìng
    shēng
    yóu
    qiě
    zhāo
    sēng
    zhōng
    wèi
    biàn
    yǒu
    shèng
    fēn
    fēn
    fān
    shǒu
    fèn
    pái
    shì
    wài
    kuī
    shī
    huì
    zhōng
    fèn
    hǎo
    chǒu
    yào
    wàng
    nián
    zài
    shū
    shǐ
    chū
    kōng
    zhāi
    jiàn
    qiān
    hūn
    chén
    yào
    kāi
    wǎn
    xué
    wèi
    yīng
    tán
    zhì
    zhōng
    dāng
    xiè
    qiǎn
    huì
    qín
    guà
    xián
    cún
    yīn
    juān
    bàn
    jìn
    dào
    shú
    zhī
    jīn