柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《玉蝴蝶》
分享数: 97
朝代:宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写景|写雨|写风|写花|写山|写水|写人|写云|悲凉|写酒|

望处雨收云断,凭阑悄悄,目送秋光。

晚景萧疏,堪动宋玉悲凉。

水风轻、蘋花渐老,月露冷、梧叶飘黄。

遣情伤。

故人何在,烟水茫茫。

难忘。

文期酒会,几孤风月,屡变星霜。

海阔山遥,未知何处是潇湘!念双燕、难凭远信,指暮天、空识归航。

黯相望。

断鸿声里,立尽斜阳。

拼音
dié
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
wàng chù shōu yún duàn , , píng lán qiāo qiāo , , sòng qiū guāng       
wǎn jǐng xiāo shū , , kān dòng sòng bēi liáng       
shuǐ fēng qīng pín huā jiàn lǎo , , yuè lěng piāo huáng       
qiǎn qíng shāng       
rén zài , , yān shuǐ máng máng       
nán wàng       
wén jiǔ huì , , fēng yuè , , biàn xīng shuāng       
hǎi kuò shān yáo , , wèi zhī chù shì xiāo xiāng ! ! niàn shuāng yàn nán píng yuǎn xìn , , zhǐ tiān kōng shí guī háng       
àn xiàng wàng       
duàn hóng 鸿 shēng , , jìn xié yáng
玉蝴蝶注音
  • dié
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • wàng
    chù
    shōu
    yún
    duàn
    ,
    ,
    píng
    lán
    qiāo
    qiāo
    ,
    ,
    sòng
    qiū
    guāng
  • wǎn
    jǐng
    xiāo
    shū
    ,
    ,
    kān
    dòng
    sòng
    bēi
    liáng
  • shuǐ
    fēng
    qīng
    pín
    huā
    jiàn
    lǎo
    ,
    ,
    yuè
    lěng
    piāo
    huáng
  • qiǎn
    qíng
    shāng
  • rén
    zài
    ,
    ,
    yān
    shuǐ
    máng
    máng
  • nán
    wàng
  • wén
    jiǔ
    huì
    ,
    ,
    fēng
    yuè
    ,
    ,
    biàn
    xīng
    shuāng
  • hǎi
    kuò
    shān
    yáo
    ,
    ,
    wèi
    zhī
    chù
    shì
    xiāo
    xiāng
    !
    !
    niàn
    shuāng
    yàn
    nán
    píng
    yuǎn
    xìn
    ,
    ,
    zhǐ
    tiān
    kōng
    shí
    guī
    háng
  • àn
    xiàng
    wàng
  • duàn
    hóng
    鸿
    shēng
    ,
    ,
    jìn
    xié
    yáng
例句
【词目】尺泽之鲵
【发音】chǐ zé zhī ní
【释义】尺泽:一尺见方的水面;鲵:一种小鱼。小水洼中的小鱼。比喻见识短浅的人。
【出处】战国·楚·宋玉《对楚王问》:“夫尺泽之鲵,岂能与之量江海之大哉。”
【用法】作宾语;指没见识
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们