冯时行(1100—1163)宋代状元。字当可,号缙云,祖籍浙江诸暨(诸暨紫岩乡祝家坞人),出生地见下籍贯考略。宋徽宗宣和六年恩科状元,历官奉节尉、江原县丞、左朝奉议郎等,后因力主抗金被贬,于重庆结庐授课,坐废十七年后方重新起用,官至成都府路提刑,逝世于四川雅安。著有《缙云文集》43卷,《易伦》2卷。  冯时行少时读于巴县缙云山寺,得中北宋徽宗宣和六年(1124)恩科状元。以忤当道,当为云安(今重庆市云阳县)尉。南宋建炎元年至三年(

冯时行其它作品精选

zuopinjingxuan

《和杨伟明韵》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:冯时行 | 类型:写风|写花|写马|写鬼|写云|

黄花不待我西紧,去载空吟九日诗。

今载拟招风月友,共醉黄花香满枝。

佳辰不许负佳客,我友南北如分岐。

骄马行嘶缙云碧,楚狂便我无退之。

把杯声作噫吁嘻,伤予未遇空嗟咨。

雄文自是送穷术,那忧穷鬼长相随。

牍中灿灿蓝田玉,有谁怀宝遇明时。

慷慨男儿当自料,少把閒愁愁所思。

拼音
yáng wěi míng yùn
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
huáng huā dài 西 jǐn zǎi kōng yín jiǔ shī        jīn zǎi zhāo fēng yuè yǒu gòng zuì huáng huā xiāng mǎn zhī        jiā chén jiā yǒu nán běi fèn        jiāo háng jìn yún chǔ kuáng biàn 便 tuì 退 zhī        bēi shēng zuò shāng wèi kōng jiē        xióng wén shì sòng qióng shù yōu qióng guǐ zhǎng xiàng suí        zhōng càn càn lán tián yǒu shuí huái 怀 bǎo míng shí        kāng kǎi nán ér dāng liào shǎo jiān chóu chóu suǒ       
和杨伟明韵注音
  • yáng
    wěi
    míng
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    féng
    shí
    háng
  • huáng
    huā
    dài
    西
    jǐn
    zǎi
    kōng
    yín
    jiǔ
    shī
    jīn
    zǎi
    zhāo
    fēng
    yuè
    yǒu
    gòng
    zuì
    huáng
    huā
    xiāng
    mǎn
    zhī
    jiā
    chén
    jiā
    yǒu
    nán
    běi
    fèn
    jiāo
    háng
    jìn
    yún
    chǔ
    kuáng
    biàn
    便
    tuì
    退
    zhī
    bēi
    shēng
    zuò
    shāng
    wèi
    kōng
    jiē
    xióng
    wén
    shì
    sòng
    qióng
    shù
    yōu
    qióng
    guǐ
    zhǎng
    xiàng
    suí
    zhōng
    càn
    càn
    lán
    tián
    yǒu
    shuí
    huái
    怀
    bǎo
    míng
    shí
    kāng
    kǎi
    nán
    ér
    dāng
    liào
    shǎo
    jiān
    chóu
    chóu
    suǒ