hé
和
huáng
皇
fǔ
甫
xiān
先
shēng
生
tí
题
wéi
唯
ān
庵
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
cáo
曹
xūn
勋
shí
十
zǎi
载
zhòng
重
lái
来
chūn
春
wǎn
晚
shí
时
,
,
qún
群
fēng
峰
xiàn
献
xiù
秀
xiǎo
晓
fēng
风
wēi
微
。
。
qīng
清
tán
谈
gèng
更
dú
读
shén
神
xiān
仙
jù
句
,
,
yī
一
zhù
炷
yūn
氲
xiāng
香
wàng
忘
què
却
guī
归
。
。