hé
和
mǐn
闽
rén
人
gōng
龚
yù
玉
fēng
峰
yùn
韵
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
hé
何
mèng
梦
guì
桂
měng
猛
pāi
拍
lán
阑
gàn
干
fù
赋
gǎn
感
shāng
伤
,
,
shí
十
nián
年
wǎng
往
shì
事
jǐ
几
huí
回
cháng
肠
。
。
níng
宁
néng
能
bì
璧
yǔ
与
tóu
头
jù
俱
suì
碎
,
,
ān
安
dé
得
chē
车
jiāng
将
bì
臂
nù
怒
dāng
当
。
。
tài
太
fù
傅
zhǎng
长
shā
沙
bēi
悲
péng
鹏
niǎo
鸟
,
,
zhōng
中
láng
郎
běi
北
hǎi
海
mù
牧
dī
羝
yáng
羊
。
。
tiān
天
huāng
荒
dì
地
lǎo
老
yīng
英
xióng
雄
jìn
尽
,
,
wàn
万
gǔ
古
qīng
青
shān
山
zhī
只
gù
故
cháng
常
。
。