shǎn
陕
zhōu
州
tí
题
hé
河
shàng
上
tíng
亭
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
lǐ
李
pín
频
àn
岸
yōng
拥
hóng
洪
liú
流
jí
急
,
,
tíng
亭
kāi
开
qīng
清
xìng
兴
zhǎng
长
。
。
dāng
当
xuān
轩
hé
河
cǎo
草
wǎn
晚
,
,
rù
入
zuò
坐
shuǐ
水
fēng
风
liáng
凉
。
。
dú
独
niǎo
鸟
jīng
惊
lái
来
kè
客
,
,
gū
孤
yún
云
chù
触
qù
去
qiáng
樯
。
。
qiū
秋
shēng
声
hé
和
yuǎn
远
yǔ
雨
,
,
mù
暮
sè
色
dài
带
wēi
微
yáng
阳
。
。
làng
浪
jìng
静
chéng
澄
chuāng
窗
yǐng
影
,
,
shā
沙
míng
明
fā
发
diàn
簟
guāng
光
。
。
xiāo
逍
yáo
遥
měi
每
jìn
尽
rì
日
,
,
shuí
谁
shí
识
ài
爱
cāng
沧
làng
浪
。
。