曹邺(816─875?),晚唐诗人,字业之,一作邺之,桂州(州治在今广西桂林)人。举进士,屡试不第,作《四怨三愁五情诗》,为舍人韦悫所悉,极力向礼部侍郎裴休加以推荐,这样,曹邺便于唐宣宗大中四年(850)登进士第,初为天平节度府幕僚,咸通二年至六年间(861─865)任太常博士,后以祠部郎中出为洋州(现在陕西省洋县)刺史。又入朝为吏部郎中,后免官归里。与刘驾、李频、郑谷等友善。曹邺诗工五古,文笔简洁洗炼,意深情烈,语言质朴通俗,善采民间口语入诗,在唐诗中独树一帜,颇有影响。《全唐诗》录存其诗一百零八首,编为二卷,数量虽少,但题材多样,原有集,已散佚,后人辑有《曹祠部集》。
《续幽愤》
分享数: 110
朝代:唐朝 | 作者:曹邺 | 类型:写雪|写水|写人|写鬼|江水|写草|写云|

繁霜作阴起,朱火乘夕发。

清昼冷无光,兰膏坐销歇。

惟公执天宪,身是台中杰。

一逐楚大夫,何人为君雪。

匆匆鬼方路,不许辞双阙。

过门似他乡,举趾如遗辙。

八月黄草生,洪涛入云热。

危魂没太行,客吊空骨节。

千年瘴江水,恨声流不绝。

拼音
yōu fèn
[ [ táng cháo ] ] cáo
fán shuāng zuò yīn , , zhū huǒ chéng       
qīng zhòu lěng guāng , , lán gāo zuò xiāo xiē       
wéi gōng zhí tiān xiàn , , shēn shì tái zhōng jié       
zhú chǔ , , rén wéi jun1 xuě       
cōng cōng guǐ fāng , , shuāng què       
guò mén xiāng , , zhǐ zhé       
yuè huáng cǎo shēng , , hóng tāo yún       
wēi hún méi tài háng , , diào kōng jiē       
qiān nián zhàng jiāng shuǐ , , hèn shēng liú jué
续幽愤注音
  • yōu
    fèn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
  • fán
    shuāng
    zuò
    yīn
    ,
    ,
    zhū
    huǒ
    chéng
  • qīng
    zhòu
    lěng
    guāng
    ,
    ,
    lán
    gāo
    zuò
    xiāo
    xiē
  • wéi
    gōng
    zhí
    tiān
    xiàn
    ,
    ,
    shēn
    shì
    tái
    zhōng
    jié
  • zhú
    chǔ
    ,
    ,
    rén
    wéi
    jun1
    xuě
  • cōng
    cōng
    guǐ
    fāng
    ,
    ,
    shuāng
    què
  • guò
    mén
    xiāng
    ,
    ,
    zhǐ
    zhé
  • yuè
    huáng
    cǎo
    shēng
    ,
    ,
    hóng
    tāo
    yún
  • wēi
    hún
    méi
    tài
    háng
    ,
    ,
    diào
    kōng
    jiē
  • qiān
    nián
    zhàng
    jiāng
    shuǐ
    ,
    ,
    hèn
    shēng
    liú
    jué
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们