táng
唐
lǜ
律
shí
十
shǒu
首
·
·
èr
二
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
fāng
方
yuè
岳
yún
云
mù
木
shàng
上
cāng
苍
míng
冥
,
,
háng
行
cáng
藏
zhī
只
cǎo
草
tíng
亭
。
。
yàn
雁
suí
随
qiū
秋
dào
到
zǎo
早
,
,
shān
山
rù
入
shì
市
lái
来
qīng
青
。
。
tóu
投
lǎo
老
yú
余
yú
渔
jù
具
,
,
néng
能
shī
诗
lì
例
hè
鹤
xíng
形
。
。
fā
发
gēn
根
fēng
风
lù
露
rù
入
,
,
fèi
肺
kě
渴
xǐ
喜
chū
初
xǐng
醒
。
。