táng
唐
wén
文
zōng
宗
èr
二
shǒu
首
·
·
líng
零
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
jīn
金
péng
朋
shuō
说
chǐ
耻
wéi
为
fán
凡
shēng
生
jì
冀
míng
明
liáng
良
,
,
bìn
摈
chū
出
xián
贤
cái
才
shì
事
kě
可
shāng
伤
。
。
ruò
若
yòng
用
liú
刘
fèi
蕡
jiù
救
shí
时
cè
策
,
,
hé
何
xū
须
chún
醇
jiǔ
酒
làn
烂
xiá
霞
shāng
觞
。
。