刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《圣人出》
分享数:4
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写风|写花|写鸟|写人|写草|写鱼|

圣人出,临万方,赤若白日登扶桑。

阴灵韬精星灭芒,群氛辟易归大荒。

晻暧寒谷熙春阳,枯根发茁畅幽藏。

潜鱼跃波谷鸟翔,花明草暖青天长。

青天长,圣人寿,北斗轩辕调气候。

北辰中居环列宿,八风应律九歌奏,圆方交格神灵辏。

圣人出,阳道开。

亿万年,歌康哉。

拼音
shèng rén chū
[ [ míng cháo ] ] liú
shèng rén chū lín wàn fāng chì ruò bái dēng sāng        yīn líng tāo jīng xīng miè máng qún fēn guī huāng        ǎn ài hán chūn yáng gēn zhuó chàng yōu cáng        qián yuè niǎo xiáng huā míng cǎo nuǎn qīng tiān zhǎng        qīng tiān zhǎng shèng rén shòu 寿 běi dòu xuān yuán diào hòu        běi chén zhōng huán liè xiǔ 宿 fēng yīng jiǔ zòu yuán fāng jiāo shén líng còu        shèng rén chū yáng dào kāi        亿 wàn nián kāng zāi       
圣人出注音
  • shèng
    rén
    chū
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • shèng
    rén
    chū
    lín
    wàn
    fāng
    chì
    ruò
    bái
    dēng
    sāng
    yīn
    líng
    tāo
    jīng
    xīng
    miè
    máng
    qún
    fēn
    guī
    huāng
    ǎn
    ài
    hán
    chūn
    yáng
    gēn
    zhuó
    chàng
    yōu
    cáng
    qián
    yuè
    niǎo
    xiáng
    huā
    míng
    cǎo
    nuǎn
    qīng
    tiān
    zhǎng
    qīng
    tiān
    zhǎng
    shèng
    rén
    shòu
    寿
    běi
    dòu
    xuān
    yuán
    diào
    hòu
    běi
    chén
    zhōng
    huán
    liè
    xiǔ
    宿
    fēng
    yīng
    jiǔ
    zòu
    yuán
    fāng
    jiāo
    shén
    líng
    còu
    shèng
    rén
    chū
    yáng
    dào
    kāi
    亿
    wàn
    nián
    kāng
    zāi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1