(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《奉和牡丹盛开之什》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:写人|写酒|

主人多思惜芬芳,醉绕吟攀自是常。

烂欲烧丛浑是焰,稼来薰物甚於香。

妒偎罗绮迷春眼,狂聒笙歌费酒肠。

久病劳公误相问,不同前作粉闱郎。

拼音
fèng dān shèng kāi zhī shí
[ [ sòng cháo ] ] zhì
zhǔ rén duō fēn fāng zuì rào yín pān shì cháng        làn shāo cóng hún shì yàn jià lái xūn shèn xiāng        wēi luó chūn yǎn kuáng guō shēng fèi jiǔ cháng        jiǔ bìng láo gōng xiàng wèn tóng qián zuò fěn wéi láng       
奉和牡丹盛开之什注音
  • fèng
    dān
    shèng
    kāi
    zhī
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • zhǔ
    rén
    duō
    fēn
    fāng
    zuì
    rào
    yín
    pān
    shì
    cháng
    làn
    shāo
    cóng
    hún
    shì
    yàn
    jià
    lái
    xūn
    shèn
    xiāng
    wēi
    luó
    chūn
    yǎn
    kuáng
    guō
    shēng
    fèi
    jiǔ
    cháng
    jiǔ
    bìng
    láo
    gōng
    xiàng
    wèn
    tóng
    qián
    zuò
    fěn
    wéi
    láng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1