叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《寄题钟秀才咏归堂》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写风|写山|写水|写马|写人|写草|渔人|

钟君文武随所求,马上檄草兼词头。

五兵铸就杀气动,却写三赋祥光流。

左逾阴山右绝漠,汉地自厌胡沙恶。

圣门历历宫墙深,风乎不知咏归乐。

作常虽窄海浪宽,沂水何上八九吞。

当年曾点见真趣,推琴难挽由求论。

课儿读易夜参五,香烬销沉灯莽卤。

东家梦熟几时知,还有渔人叹良苦。

拼音
zhōng xiù cái yǒng guī táng
[ [ sòng cháo ] ] shì
zhōng jun1 wén suí suǒ qiú shàng cǎo jiān tóu        bīng zhù jiù shā dòng què xiě sān xiáng guāng liú        zuǒ yīn shān yòu jué hàn yàn shā è        shèng mén gōng qiáng shēn fēng zhī yǒng guī        zuò cháng suī zhǎi hǎi làng kuān shuǐ shàng jiǔ tūn        dāng nián céng diǎn jiàn zhēn tuī qín nán wǎn yóu qiú lùn        ér cān xiāng jìn xiāo chén dēng mǎng        dōng jiā mèng shú shí zhī hái yǒu rén tàn liáng       
寄题钟秀才咏归堂注音
  • zhōng
    xiù
    cái
    yǒng
    guī
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zhōng
    jun1
    wén
    suí
    suǒ
    qiú
    shàng
    cǎo
    jiān
    tóu
    bīng
    zhù
    jiù
    shā
    dòng
    què
    xiě
    sān
    xiáng
    guāng
    liú
    zuǒ
    yīn
    shān
    yòu
    jué
    hàn
    yàn
    shā
    è
    shèng
    mén
    gōng
    qiáng
    shēn
    fēng
    zhī
    yǒng
    guī
    zuò
    cháng
    suī
    zhǎi
    hǎi
    làng
    kuān
    shuǐ
    shàng
    jiǔ
    tūn
    dāng
    nián
    céng
    diǎn
    jiàn
    zhēn
    tuī
    qín
    nán
    wǎn
    yóu
    qiú
    lùn
    ér
    cān
    xiāng
    jìn
    xiāo
    chén
    dēng
    mǎng
    dōng
    jiā
    mèng
    shú
    shí
    zhī
    hái
    yǒu
    rén
    tàn
    liáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1