李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。

李廌其它作品精选

zuopinjingxuan

《对春二首》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:李廌 | 类型:写花|写马|写人|美女|秋千|

半阴半晴恼乱我,不禁春意惟殢春。

黄莺丁宁舌初转,杨花轻盈来弄人。

东家秋千多美女,舞腰娉婷衣金缕。

彩索徘徊渐渐高,墙头见人羞欲住。

柳下谁家薄媚郎,立马昂头不肯去。

拼音
duì chūn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhì
bàn yīn bàn qíng nǎo luàn jìn chūn wéi chūn        huáng yīng dīng níng shé chū zhuǎn yáng huā qīng yíng lái nòng rén        dōng jiā qiū qiān duō měi yāo pīng tíng jīn        cǎi suǒ pái huái jiàn jiàn gāo qiáng tóu jiàn rén xiū zhù        liǔ xià shuí jiā báo mèi láng áng tóu kěn       
对春二首注音
  • duì
    chūn
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • bàn
    yīn
    bàn
    qíng
    nǎo
    luàn
    jìn
    chūn
    wéi
    chūn
    huáng
    yīng
    dīng
    níng
    shé
    chū
    zhuǎn
    yáng
    huā
    qīng
    yíng
    lái
    nòng
    rén
    dōng
    jiā
    qiū
    qiān
    duō
    měi
    yāo
    pīng
    tíng
    jīn
    cǎi
    suǒ
    pái
    huái
    jiàn
    jiàn
    gāo
    qiáng
    tóu
    jiàn
    rén
    xiū
    zhù
    liǔ
    xià
    shuí
    jiā
    báo
    mèi
    láng
    áng
    tóu
    kěn