杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。

杨慎其它作品精选

zuopinjingxuan

《晨雾》
分享数:3
朝代: 明朝 | 作者:杨慎 | 类型:写景|写花|写山|写水|写梅|写桥|写酒|

玄冥当凛节,白雾翳晨朝。

明月朦胧阁,清霜暧?对桥。

冰澌工织水,花淞惯封条。

岚市天褰幕,烟坰陆涌潮。

凫亹迷独钓,鹿径滑归樵。

文彩南山豹,威凌北塞貂。

驷星收闪闪,曦景焕昭昭。

梅信悬知近,凭他酒帘招。

拼音
chén
[ [ míng cháo ] ] yáng shèn
xuán míng dāng lǐn jiē bái chén cháo        míng yuè méng lóng qīng shuāng ài ? ? duì qiáo        bīng gōng zhī shuǐ huā sōng guàn fēng tiáo        lán shì tiān qiān yān shǎng yǒng cháo        wěi diào 鹿 jìng huá guī qiáo        wén cǎi nán shān bào wēi líng běi sāi diāo        xīng shōu shǎn shǎn jǐng huàn zhāo zhāo        méi xìn xuán zhī jìn píng jiǔ lián zhāo       
晨雾注音
  • chén
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    shèn
  • xuán
    míng
    dāng
    lǐn
    jiē
    bái
    chén
    cháo
    míng
    yuè
    méng
    lóng
    qīng
    shuāng
    ài
    ?
    ?
    duì
    qiáo
    bīng
    gōng
    zhī
    shuǐ
    huā
    sōng
    guàn
    fēng
    tiáo
    lán
    shì
    tiān
    qiān
    yān
    shǎng
    yǒng
    cháo
    wěi
    diào
    鹿
    jìng
    huá
    guī
    qiáo
    wén
    cǎi
    nán
    shān
    bào
    wēi
    líng
    běi
    sāi
    diāo
    xīng
    shōu
    shǎn
    shǎn
    jǐng
    huàn
    zhāo
    zhāo
    méi
    xìn
    xuán
    zhī
    jìn
    píng
    jiǔ
    lián
    zhāo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1