宋邛州蒲江人,字不妄。高稼子。理宗绍定二年进士。李心传修四朝史,辟为史馆校阅,分修光、宁二帝纪。因言事,忤宰相史嵩之,出为外官。淳祐六年复以论史嵩之事被排出外。历福建路计度转运副使,为宰相丁大全之党诬劾,夺职降官,大全罢,事始得白。恭帝德祐元年累官至参知政事,为宰相留梦炎乘间罢去。有《诗肤说》、《耻堂文集》等。
《齿落》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:高斯得 | 类型:写人|写草|

韩公四十五,已赋齿落诗。

呀然顿崩驰,存者皆浮危。

我今恰半百,衰暮固其时。

一齿阙当门,摵其秋叶飞。

感兹生有涯,抚枕中夜悲。

伊人未闻道,文与百世期。

吾今食粟耳,将随野草萎。

圣路千万里,加鞭犹加迟。

拼音
chǐ 齿 luò
[ [ sòng cháo ] ] gāo
hán gōng shí chǐ 齿 luò shī        ya rán dùn bēng chí cún zhě jiē wēi        jīn qià bàn bǎi shuāi shí        chǐ 齿 què dāng mén shè qiū fēi        gǎn shēng yǒu zhěn zhōng bēi        rén wèi wén dào wén bǎi shì        jīn shí ěr jiāng suí cǎo wěi        shèng qiān wàn jiā biān yóu jiā chí       
齿落注音
  • chǐ
    齿
    luò
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    gāo
  • hán
    gōng
    shí
    chǐ
    齿
    luò
    shī
    ya
    rán
    dùn
    bēng
    chí
    cún
    zhě
    jiē
    wēi
    jīn
    qià
    bàn
    bǎi
    shuāi
    shí
    chǐ
    齿
    què
    dāng
    mén
    shè
    qiū
    fēi
    gǎn
    shēng
    yǒu
    zhěn
    zhōng
    bēi
    rén
    wèi
    wén
    dào
    wén
    bǎi
    shì
    jīn
    shí
    ěr
    jiāng
    suí
    cǎo
    wěi
    shèng
    qiān
    wàn
    jiā
    biān
    yóu
    jiā
    chí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1