汉无名氏的作品,可归入「两汉乐府」一类。其中艺术成就最高的当数《古诗十九首》。这是中国东汉文人五言诗的代表作。最早见于南朝梁萧统的《文选》。东汉后期党争激烈,杀伐不休;官僚垄断仕途,文人士子备受压抑。面对这种社会现实,中下层文人士子或为避祸,或为寻求出路,纷纷背井离乡,亲戚隔绝、闺门分离,因而也就有了「游子」的乡愁和「思妇」的闺怨。《古诗十九首》的内容就是反映了这种漂泊流离之苦和离别相思之痛,表达了一种祈求社会安定、渴望家室团聚的愿望。由于诗人们的愿望难以实现,因此这类诗大都流露了浓重的感伤之情,蕴含了对社会的强烈不满。《古诗十九首》也真实地记录和反映了失意文人仕途碰壁后所产生的生命无常、及时行乐等颓废情绪。这类诗反映了东汉末年儒家思想崩溃,乱世人生观盛行时文人们普遍存在的一种精神状态。

汉无名氏其它作品精选

zuopinjingxuan

《古诗十九首·二》
分享数:1
朝代: 汉朝 | 作者:汉无名氏 | 类型:写人|人生|宴会|

今夜良宴会,欢乐难具陈。

弹筝奋逸响,新声妙入神。

令德唱高言,识曲听其真。

齐心同所愿,含意俱未伸。

人生寄一世,奄忽若飙尘。

何不策高足,先据要路津。

无为守穷贱,轗轲常苦辛。

拼音
shī shí jiǔ shǒu · · èr
[ [ hàn cháo ] ] hàn míng shì
jīn liáng yàn huì huān nán chén        dàn zhēng fèn xiǎng xīn shēng miào shén        lìng chàng gāo yán shí tīng zhēn        xīn tóng suǒ yuàn hán wèi shēn        rén shēng shì yǎn ruò biāo chén        gāo xiān yào jīn        wéi shǒu qióng jiàn kǎn cháng xīn       
古诗十九首·二注音
  • shī
    shí
    jiǔ
    shǒu
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    hàn
    míng
    shì
  • jīn
    liáng
    yàn
    huì
    huān
    nán
    chén
    dàn
    zhēng
    fèn
    xiǎng
    xīn
    shēng
    miào
    shén
    lìng
    chàng
    gāo
    yán
    shí
    tīng
    zhēn
    xīn
    tóng
    suǒ
    yuàn
    hán
    wèi
    shēn
    rén
    shēng
    shì
    yǎn
    ruò
    biāo
    chén
    gāo
    xiān
    yào
    jīn
    wéi
    shǒu
    qióng
    jiàn
    kǎn
    cháng
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1