杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《丽人行》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写花|写水|写人|美人|写雷|写草|写云|

杨白花飞愁杀人,美人如华不胜春。

锦鞯驮起双凤缕,黄门挟飞五花云。

白日雷霆夹城道,乐游园里春正好。

就中小姊最娇强,雌雄双飞观者恼。

瑶池斗草碧云移,草青草歇春不知。

黄裙有恨随春水,椒房青蝇何处起。

君不见翠羽飕飕帐一空,东方蝃蝀缠紫宫。

拼音
rén háng
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
yáng bái huā fēi chóu shā rén měi rén huá shèng chūn        jǐn jiān tuó shuāng fèng huáng mén jiā fēi huā yún        bái léi tíng jiá chéng dào yóu yuán chūn zhèng hǎo        jiù zhōng xiǎo zuì jiāo qiáng xióng shuāng fēi guān zhě nǎo        yáo chí dòu cǎo yún cǎo qīng cǎo xiē chūn zhī        huáng qún yǒu hèn suí chūn shuǐ jiāo fáng qīng yíng chù        jun1 jiàn cuì sōu sōu zhàng kōng dōng fāng dōng chán gōng       
丽人行注音
  • rén
    háng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • yáng
    bái
    huā
    fēi
    chóu
    shā
    rén
    měi
    rén
    huá
    shèng
    chūn
    jǐn
    jiān
    tuó
    shuāng
    fèng
    huáng
    mén
    jiā
    fēi
    huā
    yún
    bái
    léi
    tíng
    jiá
    chéng
    dào
    yóu
    yuán
    chūn
    zhèng
    hǎo
    jiù
    zhōng
    xiǎo
    zuì
    jiāo
    qiáng
    xióng
    shuāng
    fēi
    guān
    zhě
    nǎo
    yáo
    chí
    dòu
    cǎo
    yún
    cǎo
    qīng
    cǎo
    xiē
    chūn
    zhī
    huáng
    qún
    yǒu
    hèn
    suí
    chūn
    shuǐ
    jiāo
    fáng
    qīng
    yíng
    chù
    jun1
    jiàn
    cuì
    sōu
    sōu
    zhàng
    kōng
    dōng
    fāng
    dōng
    chán
    gōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1