(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《小子只自夜来风气又作腫连颐颔热发心脾无以·二》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:写景|写山|写水|写草|

夏口曾游意豁如,看山寻水二年余。

头陀碑字残须补,崔景诗牌暗又书。

鹦鹉洲中芳草遍,鹭鸶亭畔野烟疏。

可怜陶侃当时柳,犹有孙枝绕旧居。

拼音
xiǎo zhī lái fēng yòu zuò zhǒng lián hàn xīn · · èr
[ [ sòng cháo ] ] zhì
xià kǒu céng yóu huō kàn shān xún shuǐ èr nián        tóu tuó bēi cán cuī jǐng shī pái àn yòu shū        yīng zhōu zhōng fāng cǎo biàn tíng pàn yān shū        lián táo kǎn dāng shí liǔ yóu yǒu sūn zhī rào jiù       
小子只自夜来风气又作腫连颐颔热发心脾无以·二注音
  • xiǎo
    zhī
    lái
    fēng
    yòu
    zuò
    zhǒng
    lián
    hàn
    xīn
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • xià
    kǒu
    céng
    yóu
    huō
    kàn
    shān
    xún
    shuǐ
    èr
    nián
    tóu
    tuó
    bēi
    cán
    cuī
    jǐng
    shī
    pái
    àn
    yòu
    shū
    yīng
    zhōu
    zhōng
    fāng
    cǎo
    biàn
    tíng
    pàn
    yān
    shū
    lián
    táo
    kǎn
    dāng
    shí
    liǔ
    yóu
    yǒu
    sūn
    zhī
    rào
    jiù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1