dēng
登
tiān
天
tái
台
sì
寺
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
dù
杜
xún
荀
hè
鹤
yī
一
dào
到
tiān
天
tái
台
sì
寺
,
,
gāo
高
dī
低
jǐng
景
xuán
旋
shēng
生
。
。
gòng
共
sēng
僧
yán
岩
shàng
上
zuò
坐
,
,
jiàn
见
kè
客
hǎi
海
biān
边
háng
行
。
。
yě
野
sè
色
rén
人
gēng
耕
pò
破
,
,
shān
山
gēn
根
làng
浪
dǎ
打
míng
鸣
。
。
máng
忙
shí
时
xiàng
向
xián
闲
chù
处
,
,
bú
不
jiào
觉
yǒu
有
xián
闲
qíng
情
。
。