蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《念奴娇 别仲亨》
分享数:1
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写雪|写风|写山|相思|写云|写酒|

大江澄练,对一尊离合,春风江北。

燕代三年谈笑间,初识芝兰白璧。

桂窟高寒,铁衣英壮,早得文章力。

峥嵘富贵,异时方见相逼。

明日相背关河,魏家宫阙,西望千山赤。

我亦疏慵归计久,欲乞幽闾松雪。

千里相思,欣然命驾,醉倒张圆月。

酒乡堪老,紫云莫笑狂客。

拼音
niàn jiāo bié zhòng hēng
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
jiāng chéng liàn duì zūn chūn fēng jiāng běi        yàn dài sān nián tán xiào jiān chū shí zhī lán bái        guì gāo hán tiě yīng zhuàng zǎo wén zhāng        zhēng róng guì shí fāng jiàn xiàng        míng xiàng bèi guān wèi jiā gōng què 西 wàng qiān shān chì        shū yōng guī jiǔ yōu sōng xuě        qiān xiàng xīn rán mìng jià zuì dǎo zhāng yuán yuè        jiǔ xiāng kān lǎo yún xiào kuáng       
念奴娇 别仲亨注音
  • niàn
    jiāo
     
    bié
    zhòng
    hēng
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • jiāng
    chéng
    liàn
    duì
    zūn
    chūn
    fēng
    jiāng
    běi
    yàn
    dài
    sān
    nián
    tán
    xiào
    jiān
    chū
    shí
    zhī
    lán
    bái
    guì
    gāo
    hán
    tiě
    yīng
    zhuàng
    zǎo
    wén
    zhāng
    zhēng
    róng
    guì
    shí
    fāng
    jiàn
    xiàng
    míng
    xiàng
    bèi
    guān
    wèi
    jiā
    gōng
    què
    西
    wàng
    qiān
    shān
    chì
    shū
    yōng
    guī
    jiǔ
    yōu
    sōng
    xuě
    qiān
    xiàng
    xīn
    rán
    mìng
    jià
    zuì
    dǎo
    zhāng
    yuán
    yuè
    jiǔ
    xiāng
    kān
    lǎo
    yún
    xiào
    kuáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1