huái
怀
chūn
春
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
wú
吴
zé
则
lǐ
礼
qīng
青
chūn
春
yǐ
已
cí
辞
huái
淮
shuǐ
水
méi
湄
,
,
dǐ
底
wù
物
yí
遗
wǒ
我
kān
堪
jiě
解
yí
颐
。
。
fēng
风
wèi
味
bú
不
chú
除
wéi
惟
bái
白
duò
堕
,
,
diǎn
典
nòng
弄
yóu
犹
zài
在
yǒu
有
huáng
黄
lí
鹂
。
。
lǎo
老
fū
夫
zhī
只
jiào
觉
chán
禅
zuò
坐
hǎo
好
,
,
ér
儿
bèi
辈
zhēng
争
lùn
论
jù
句
fǎ
法
qí
奇
。
。
dào
到
chù
处
hé
何
céng
曾
wèn
问
chuī
炊
mǐ
米
,
,
bàn
半
shēng
生
rén
人
xiào
笑
běi
北
hú
湖
chī
痴
。
。