张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出生显赫,张镃为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。张镃又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。
《戏赠杨伯时》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:张镃 | 类型:写风|写山|写人|英雄|写梅|

杨侯相逢复见寒梅开,鬓色不带浓霜来。

君居山县适近我先垄,夜半应望灵气勃郁缠崔嵬。

去年竹寺倾樽罍,官来急救老眼饥。

西枢相公喜人物,搜材剔决英雄窟。

苍松腴硬久阴崖,此亦鶡冠宁肯忽。

近闻一饭蒙异恩,快劄好阙休驰奔,我诗安得达相门。

春风后日自东起,太岁无缘只桃李。

拼音
zèng yáng shí
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
yáng hóu xiàng féng jiàn hán méi kāi bìn dài nóng shuāng lái        jun1 shān xiàn shì jìn xiān lǒng bàn yīng wàng líng chán cuī wéi        nián zhú qīng zūn léi guān lái jiù lǎo yǎn        西 shū xiàng gōng rén sōu cái jué yīng xióng        cāng sōng yìng jiǔ yīn guàn níng kěn        jìn wén fàn méng ēn kuài zhā hǎo què xiū chí bēn shī ān xiàng mén        chūn fēng hòu dōng tài suì yuán zhī táo       
戏赠杨伯时注音
  • zèng
    yáng
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • yáng
    hóu
    xiàng
    féng
    jiàn
    hán
    méi
    kāi
    bìn
    dài
    nóng
    shuāng
    lái
    jun1
    shān
    xiàn
    shì
    jìn
    xiān
    lǒng
    bàn
    yīng
    wàng
    líng
    chán
    cuī
    wéi
    nián
    zhú
    qīng
    zūn
    léi
    guān
    lái
    jiù
    lǎo
    yǎn
    西
    shū
    xiàng
    gōng
    rén
    sōu
    cái
    jué
    yīng
    xióng
    cāng
    sōng
    yìng
    jiǔ
    yīn
    guàn
    níng
    kěn
    jìn
    wén
    fàn
    méng
    ēn
    kuài
    zhā
    hǎo
    què
    xiū
    chí
    bēn
    shī
    ān
    xiàng
    mén
    chūn
    fēng
    hòu
    dōng
    tài
    suì
    yuán
    zhī
    táo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1