李石。少负才名,既登第,任大学博士,出主石室,就学者如云。蜀学之盛,古今鲜俪。后卒成都,时作山水小笔,风调远俗。卒年七十外。
《扇子诗·1111111119》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:李石 | 类型:写花|写人|写草|

只教人喜莫教嗔,此是天公最至仁。

吹落吹开俱有意,閒花野草漫争春。

拼音
shàn shī · · 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 1 9 9
[ [ sòng cháo ] ] shí
zhī jiāo rén jiāo chēn shì tiān gōng zuì zhì rén        chuī luò chuī kāi yǒu jiān huā cǎo màn zhēng chūn       
扇子诗·1111111119注音
  • shàn
    shī
    ·
    ·
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    1
    9
    9
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shí
  • zhī
    jiāo
    rén
    jiāo
    chēn
    shì
    tiān
    gōng
    zuì
    zhì
    rén
    chuī
    luò
    chuī
    kāi
    yǒu
    jiān
    huā
    cǎo
    màn
    zhēng
    chūn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1