黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《招隐寄李元中》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写山|写人|写湖|

吾闻李元中,学为古人青出蓝。

眉目之闲如太华,一段翠气连终南。

我欲从之路阻长,朱颜日夜惊波往。

苍梧玉琯生蛛网,老翁忘味倾心赏。

眼前记一不识十,谷中白驹閟音响。

灊山南闲卧青牛,万壑松声不得游。

愿君为阿阁之紫凤,莫作江湖之白鸥。

拼音
zhāo yǐn yuán zhōng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wén yuán zhōng xué wéi rén qīng chū lán        méi zhī xián tài huá duàn cuì lián zhōng nán        cóng zhī zhǎng zhū yán jīng wǎng        cāng gùn shēng zhū wǎng lǎo wēng wàng wèi qīng xīn shǎng        yǎn qián shí shí zhōng bái yīn xiǎng        qián shān nán xián qīng niú wàn sōng shēng yóu        yuàn jun1 wéi ā zhī fèng zuò jiāng zhī bái ōu       
招隐寄李元中注音
  • zhāo
    yǐn
    yuán
    zhōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • wén
    yuán
    zhōng
    xué
    wéi
    rén
    qīng
    chū
    lán
    méi
    zhī
    xián
    tài
    huá
    duàn
    cuì
    lián
    zhōng
    nán
    cóng
    zhī
    zhǎng
    zhū
    yán
    jīng
    wǎng
    cāng
    gùn
    shēng
    zhū
    wǎng
    lǎo
    wēng
    wàng
    wèi
    qīng
    xīn
    shǎng
    yǎn
    qián
    shí
    shí
    zhōng
    bái
    yīn
    xiǎng
    qián
    shān
    nán
    xián
    qīng
    niú
    wàn
    sōng
    shēng
    yóu
    yuàn
    jun1
    wéi
    ā
    zhī
    fèng
    zuò
    jiāng
    zhī
    bái
    ōu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1