黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。黄滔故居蕃衍出的后裔,有进士94人,其中状元2人即后唐天成丁亥(927)科状元、端明殿掌院学士潘湖翁黄仁颖(福建省方志委主编《福建历代状元》有载,黄滔次孙,黄珦次子、黄仁愿之弟)居晋江潘湖;黄公度宋绍兴八年(1138)状元、签书平海军节度判官居莆田东里;榜眼宰相1人即宋隆兴元年(1163)年癸未科木待问榜一甲第二名进士(榜眼)官至知枢密院事、资政殿大学士(宰相)黄洽居福州候官(今属福清与闽候交界处)东里;尚书1人即南京礼部尚书兼翰林学士黄绾居浙江紫...

黄滔其它作品精选

zuopinjingxuan

《木芙蓉三首》
分享数: 71
朝代:唐朝 | 作者:黄滔 | 类型:写雪|写风|写花|写鸟|写人|牡丹|

黄鸟啼烟二月朝,若教开即牡丹饶。

天嫌青帝恩光盛,留与秋风雪寂寥。

却假青腰女剪成,绿罗囊绽彩霞呈。

谁怜不及黄花菊,只遇陶潜便得名。

须到露寒方有态,为经霜裛稍无香。

移根若在秦宫里,多少佳人泣晓妆。

拼音
róng sān shǒu
[ [ táng cháo ] ] huáng tāo
huáng niǎo yān èr yuè cháo , , ruò jiāo kāi dān ráo       
tiān xián qīng ēn guāng shèng , , liú qiū fēng xuě liáo       
què jiǎ qīng yāo jiǎn chéng , , 绿 luó náng zhàn cǎi xiá chéng       
shuí lián huáng huā , , zhī táo qián biàn 便 míng       
dào hán fāng yǒu tài , , wéi jīng shuāng shāo xiāng       
gēn ruò zài qín gōng , , duō shǎo jiā rén xiǎo zhuāng
木芙蓉三首注音
  • róng
    sān
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tāo
  • huáng
    niǎo
    yān
    èr
    yuè
    cháo
    ,
    ,
    ruò
    jiāo
    kāi
    dān
    ráo
  • tiān
    xián
    qīng
    ēn
    guāng
    shèng
    ,
    ,
    liú
    qiū
    fēng
    xuě
    liáo
  • què
    jiǎ
    qīng
    yāo
    jiǎn
    chéng
    ,
    ,
    绿
    luó
    náng
    zhàn
    cǎi
    xiá
    chéng
  • shuí
    lián
    huáng
    huā
    ,
    ,
    zhī
    táo
    qián
    biàn
    便
    míng
  • dào
    hán
    fāng
    yǒu
    tài
    ,
    ,
    wéi
    jīng
    shuāng
    shāo
    xiāng
  • gēn
    ruò
    zài
    qín
    gōng
    ,
    ,
    duō
    shǎo
    jiā
    rén
    xiǎo
    zhuāng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们